Tin vào điều mình cảm thấy, dù chỉ là “đã từng”
Hay chuyện tìm điểm mạnh bằng cách đặt mình vào bối cảnh cụ thể
Mình viết về điều gì khi một tuần nữa đi qua và dường như không có sự kiện nào quá nổi bật? Mình đã nghĩ vậy khi bắt đầu viết, mình nhìn lại những mục tiêu đề ra cho năm 2024 và xem xem mình đã đi được 21% của năm 2024 rồi này.
Những ngày tháng 3, mọi người nô nức đi tìm việc, sửa CV, chọn cho bản thân một nơi dừng chân mới, mùa bay đi đã đến. Checklist cần làm mỗi lần chuyển việc sẽ sương sương gồm mấy cái như: Cập nhật CV, xem lại điểm mạnh/điểm cần cải thiện của bản thân, đặt cho bản thân những câu hỏi, tìm những tiêu chí làm việc phù hợp.
Mình thì dù sắp hết hợp đồng nhưng giờ vẫn chưa làm mấy cái việc cần làm trên. Mình đang bận trì hoãn đợi đến ngày được tham gia vòng tròn thảo luận về Điểm mạnh của bản thân. Cái ngày ấy rốt cuộc cũng đến mọi người ạ, nhưng cảm xúc của mình trong bài tập tìm điểm mạnh nó lúc lên lúc xuống.
Ngồi lại với những phán xét của bản thân khi xác định điểm mạnh
Mình,
người chưa một lần tin vào những lời khen của bạn bè hay đồng nghiệp dành cho mình, lúc nào cũng nghĩ đến mình là kẻ mạo danh (Imposter syndrome)
người mỗi lần nhắc đến chuyện giỏi cái gì đều lắc đầu cho qua
người lúc nào cũng thấy bản thân liên thiên và chẳng có gì sâu sắc
Vâng, mình đơ ra trước câu hỏi những điểm mạnh mà bản thân đang có là gì, mấy cái mọi người thường nói, ai chẳng có?
À, hay là mình giỏi phán xét bản thân?
Theo dòng nghĩ về “lịch sử bản thân và những thành công đạt được”, đâu sẽ là những điểm mạnh tạo nên thành công đó?
Tin vào điều mình cảm thấy, dù chỉ là “đã từng”
Rốt cuộc thì mình cũng thành thật hơn, (cố gắng) gác những phán xét ấy lại và viết những từ khoá là điểm mạnh bên cạnh những lịch sử hào hùng kia.
“Chủ động, bền bỉ, thơ ngây, dũng cảm”.
Đây là 4 từ khoá xuất hiện nhiều nhất trong danh sách ấy, có thể cùng nhau hoặc không.
Mình được gợi ý rằng,
những điểm mạnh ấy nếu là của mình, thì nó sẽ vẫn ở trong kho điểm mạnh của mình, dù đôi khi mình không cảm nhận được nó
Hình như mình chưa từng nghĩ đến điều này.
Hình như lần nào nhìn lại mình thấy mình không đủ dũng cảm như trước, không ngây thơ như trước, không chủ động như trước.
Càng ngày mình thấy mình càng giống con nhím, mọi người bảo giỏi thì thấy ớn, mà chê không giỏi thì cũng sẵn sàng xù gai nhọn.
Rồi, mình nghĩ xem còn cách nào để tiếp cận điểm mạnh không, thì mình nhớ đến có lần mình với bạn ngồi trả lời về những đặc điểm mà mình muốn người khác nhớ đến về mình. Lần ấy, những điều mà bạn mình muốn người người nhớ đến dường như gắn chặt vào công việc: Trách nhiệm, Nhiệt tình, Luôn hỗ trợ người khác.
Vậy là chúng mình đã vô thức gắn công việc mà chúng mình làm vào cái danh tính của mình mà không hề hay biết.
Nếu vậy thì, nếu không có gắn với công việc này: Chúng mình là ai? Chúng mình muốn được nhớ đến là người như thế nào? Chúng mình có những điểm mạnh gì? Chúng mình muốn có những điểm mạnh gì?
Mình thường nghĩ con người như một bức tranh đa sắc màu, nhiều góc độ. Mỗi một góc độ, chúng mình thể hiện một vai trò, ở vai trò đó chúng mình lại bộc lộ những khía cạnh tính cách, khía cạnh con người khác nhau.
Vậy thì với mỗi một vai trò / một bối cảnh, mình có thể xác định điểm mạnh riêng: khi là con gái trong gia đình, là đồng nghiệp ở công ty, là bạn bè, là người yêu,…
Việc làm rõ những điểm mạnh trong từng vai trò và bối cảnh sẽ cho chúng mình một sự sáng rõ hơn rất nhiều, và có thể điều chỉnh, cải thiện, đưa về những thứ cô đọng nhất, cốt lõi nhất của mỗi người
Trên hành trình tiếp nối
Đi qua 2 vòng tròn thảo luận về điểm mạnh (từ vòng tròn 2 người của mình và buddy đến vòng tròn 3 người 5r sáng chủ nhật hàng tuần), mình có mấy đúc rút như này:
Điểm mạnh, không nhất thiết phải gắn chặt với những kỹ năng chuyên môn mà thường là những tính cách nổi trội ở bản thân, được thể hiện thông qua các hoạt động, trải nghiệm trong cuộc sống hàng ngày
Học cách tích luỹ, nối dài những điểm mạnh. Dùng những điểm mạnh đó tạo nên nguồn lực (mối quan hệ, động lực bên trong, tài chính, …) cho chính mình.
Luôn cho phép bản thân được chậm lại để thực hành. (Chuyện là làm bài tập điểm mạnh này mình với buddy xịt keo mấy lần, đứa nào cũng thấy hoang mang không biết trả lời thế nào)
Nội dung muốn đưa thêm
Hôm trước mình đi bộ từ tầng 1 lên tầng 5 của nhà mình, vừa đi vừa viết một cái note dài ngoằng. Lâu rồi mình không làm điều này, lâu rồi không #randomtextwhenthrough5floors.
Hôm đó sau khi viết xong, mình có một câu kết như này:
lâu rồi cũng không ai viết gì cho mình cả
Hoá ra cái nhu cầu được trở nên riêng biệt với những cách nói lời yêu thương rất riêng nó vẫn ở trong mình, mạnh mẽ đến như vậy.
Mình vẫn luôn để sẵn một nơi để mọi người đáp ứng chíc nhu cầu ngớ ngẩn này ở trang About và Đây nhé =)) iu mọi người nhìu
Kết bài
Mọi người có thể thử trả lời mấy câu hỏi liên quan đến điểm mạnh trong bài mà mình đã ghi ở trên. Và nếu bạn sẵn sàng thì chúng mình có thể làm một vòng tròn nho nhỏ về chuyện này nhó xD
p/s: Hôm trước mình học tiếng Anh với học sinh cũ của mình (là học sinh cũ của mình nhưng giờ cổ là giáo viên của mình các bạn ạ =)) ). Em ấy nói đến chuyện chiếc blog của mình đã cho em ấy thêm sự vững vàng về mặt tinh thần như thế nào. Oà. Chắc có lẽ, với mỗi điều chúng mình làm ra đều cần trân trọng, nhỉ? Và thật vui, vì sau 3 năm, chúng mình vẫn ở cạnh nhau dù chưa một lần gặp ngoài đời và luôn là điều-kỳ-diệu-trong-đời nhau.